Thu nhớ

vô cớ thôi ...!






ta vô cớ chìm lòng trong cát gió
đời bình an ...?  
ta mong mỏi bình an ?
soi gương đã chẳng tìm ra mơ ước
chút nắng ngày đông lạnh tâm can ...

nếu có thể một lần bật khóc
hạt lệ rơi hoá  đá cũng vui ...
ta tự hỏi bao lần khó nhọc
vẫn còn an yên bước ngược với đời ...?

hay ta sẽ yếu lòng kiệt sức
hoá hư vô khói bụi trần gian
ta tìm mãi bóng mình trong gió
gặp nhau không nghịch cảnh trái ngang ?

ta buồn quá ngồi nghe gió hát
chiếc lá cuối cùng đậu ở trên vai
ta nhặt lá chôn vào lòng đất
chôn chút tình mình giữa những hờn phai

không biết khóc . ..!
chẳng biết cười  vui nữa
vô cớ thôi ...!
thời gian cũng sẽ trôi
chẳng biết gió còn reo về cùng núi
để ta gởi lòng mình theo để tìm vui ...!

dec. 18, 2021

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 22 tháng 12 năm 2021

Bình luận về Bài thơ "vô cớ thôi ...!"